Một sáng mùa hạ, tôi bước ra ngoài, cảm nhận những cơn gió nhẹ hiu hiu mang mùi hương của mùa mới. Trên bầu trời trong xanh, tôi nhận ra một chấm sáng nhỏ - một chiếc diều đang bay lượn tự do. Mọi thứ xung quanh tôi đều thật yên bình và thanh thản.
Giữa khung cảnh hữu tình ấy, đột nhiên, tôi nhìn thấy em. Em đứng đó, giữa ánh nắng và gió, như một bức tranh sống động. Lòng tôi bỗng nhiên tràn đầy cảm xúc, một cảm giác khó tả, một sự xao xuyến mà tôi chưa từng trải qua trước đây. Tôi bắt đầu tự hỏi, suy nghĩ về những khoảnh khắc, những lúc tôi đã gặp em trước đây, và nhận ra rằng, mỗi lần như thế, trái tim tôi đều đập nhanh hơn một chút.
Trong khoảnh khắc ấy, tôi dần nhận ra một sự thật - phải chăng, mình đã yêu em? Cảm giác này mới mẻ và đầy bất ngờ, nhưng cũng thật sự ngọt ngào và hạnh phúc. Tôi nhận ra rằng, tình yêu có thể đến một cách bất ngờ, không cần một lý do cụ thể, chỉ cần một khoảnh khắc, một ánh nhìn, và một trái tim đang rung động.