Trong lòng tôi, có những lúc tôi mong ước mình có thể trở nên vô hình, để có thể lang thang trên những con phố đẹp đẽ mà không bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của mình. Tôi muốn được tự do ngắm nhìn, thưởng thức mọi sắc màu của cuộc sống, đắm chìm trong sự yên bình và tĩnh lặng của mỗi bình minh.
Điều này không chỉ vì tôi yêu thích sự yên bình và đẹp đẽ của thế giới xung quanh. Mà còn vì, tôi muốn tránh xa khỏi ánh mắt và lời đánh giá từ mọi người. Mỗi ngày trôi qua, tôi thường cảm thấy mệt mỏi bởi sự phê phán và áp đặt từ mọi người xung quanh. Tôi ước mình có thể sống một cách êm đềm, mỗi đêm ngủ một giấc ngon, và mỗi ngày thức dậy, tôi chỉ là chính mình, không bị ràng buộc hay ảnh hưởng bởi ý kiến của người khác. Tôi muốn mỗi ngày, tôi có thể tự do làm những gì mình thích, sống theo cách của mình, và không cần lo lắng về việc mình sẽ bị đánh giá thế nào.