[English below]

Từng
bên nhau

Trong không gian dịu dàng và bình yên của mùa thu, một tâm hồn đầy cảm xúc chợt nhớ về những kỷ niệm đã qua. Những tia nắng vàng ươm mềm mại, chiếu rọi trước hiên nhà, đem lại sự ấm áp và bình yên. Từng chiếc lá rụng trên hiên nhẹ nhàng, đẹp đẽ nhưng cũng mang theo chút buồn, nhắc nhở về dòng thời gian không ngừng chảy trôi. 

Khi mùa thu về, lòng người đầy cảm xúc nhận ra, có những người đã từng gắn bó, giờ đây đã đi xa, để lại chút luyến tiếc. Cơn gió thu nhẹ nhàng cuốn đi những chiếc lá, cũng giống như cuốn đi những cảm xúc, những kỷ niệm đã từng bên nhau. Và trong khoảnh khắc ấy, mình đứng đó, giữa không gian mùa thu, cảm nhận sự cô đơn giữa dòng thời gian, khi mọi thứ xung quanh đang thay đổi và di chuyển.

Were once
a pair 

In the gentle and peaceful space of autumn, an emotional soul suddenly recalls past memories. Soft golden rays of sunlight shine in front of the porch, bringing warmth and tranquility. Each falling leaf on the porch is gentle and beautiful, but it also carries a bit of sadness, reminding us of the constant flow of time. 

As autumn arrives, the emotional heart realizes that there are people who used to be close, but now have gone far away, leaving behind a sense of longing. The gentle autumn breeze sweeps away the fallen leaves, just like it sweeps away emotions and memories that were once intertwined. And in that moment, I stand there, amidst the autumn space, feeling the loneliness in the passage of time, as everything around me is changing and moving.