[English below]

Sống tiếp cho tôi hay cho bạn

Giữa cuộc đời phong ba, có những hoa dù chưa kịp nở rộ đã phải chấp nhận sự tàn lụi, giống như tình yêu vốn dĩ chưa trọn vẹn nhưng đã vỡ vụn với biết bao vết thương. Đôi khi, trong màn đêm của tâm hồn, người ta cảm thấy mình như một kẻ mù, đã vô tình bỏ lỡ cơ hội nắm giữ những giây phút bên người mình yêu thương. Và khi người ấy ra đi, nỗi đau chẳng chỉ là vết cắt sâu trên da thịt mà còn là vết thương chạm đến từng ngóc ngách của trái tim.

Liệu rằng, người đã ra đi có hiểu được sự tổn thương mà họ để lại? Liệu họ có thấu hiểu được trăm ngàn nỗi đau mà mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút trôi qua là một sự giày vò khắc sâu vào trái tim? Dù họ có hiểu, dù họ có thấu, thì mọi thứ đã không còn như xưa. Hai trái tim đã đi trên hai con đường riêng biệt, và chỉ còn lại đó là kỷ niệm và nỗi nhớ, sâu lắng trong lòng một người nhạy cảm đang chìm trong biển đau khổ.

Live on for me or for you

In the midst of a chaotic existence, there are flowers that wither before they can bloom, much like a love that was never whole but instead shattered by innumerable wounds. Sometimes, in the depths of one's psyche, one feels like a blind person who has missed the chance to cherish precious moments with a loved one. And when that person leaves, the agony is not merely a deep laceration on the epidermis, but a wound that penetrates every part of the heart.

Do those who have passed away comprehend the suffering they leave behind? Do they perceive the innumerable heartaches that each day, each hour, and each minute brings? Whether or not they understand, everything has changed. Two hearts have gone their separate ways, leaving behind only memories and longing, which are profoundly ingrained in the heart of a sensitive spirit drowning in anguish.