Tôi không còn mong muốn trưởng thành hoặc chạy đua với thời gian nữa. Bên trong tâm hồn tôi, một khao khát mạnh mẽ muốn trở về nơi tuổi thơ, nơi tôi có thể tựa đầu vào bàn tay to lớn và ấm áp của ba mình, chìm vào giấc ngủ sâu.
Những giai điệu ru hời của mẹ, dù tôi đã nghe hàng trăm lần, vẫn cảm thấy chưa bao giờ đủ. Tôi đã thuộc lòng từng điệu ru, nhưng giữa trái tim tôi, giai điệu dạ cổ hoài lang vẫn mãi vang vọng, như một bản hòa nhạc không tắt, gợi lại những kỷ niệm vô giá của một thời tuổi nhỏ bên cha mẹ.