Tôi đứng đó, trái tim rơi lệ nhìn em mãi xa, một ngôi sao bị mất trong biển bầu trời đêm vô tận. Không gian xa kia giữa tôi và em như một biển sầu không lối thoát. Biển sầu ấy cạn nước tận đáy, không giới hạn, và nó lấp đầy trái tim tôi bằng những sóng đau đớn.
Em nằm ở nơi chân trời, trong một thế giới xa lạ, với những bức tường cao và cánh cửa bị đóng kín. Tôi chỉ còn có thể mơ về ngày em quay trở về, khi hai trái tim này sẽ hòa chung trong bản tình ca của đôi ta, và nỗi đau này sẽ tan biến như sương mai nở dưới nắng.